Chi tiết sách. Reviews (5) [ThaiHaBooks] "Cuộc cách mạng rau sạch " là cuốn sách ghi lại những trải nghiệm đáng kinh ngạc của chính tác giả Toshimichi Yoshida - người đã thử sống trong thế giới nông nghiệp hữu cơ, đồng thời đó cũng là câu chuyện đi cùng với sự chuyển
Cuốn sách "Cuộc duy tân Minh Trị (1858-1881) - Một cuộc cách mạng hiếm thấy trong lịch sử" của tác giả Banno Junji, Ohno Ken-Ichi. Dịch giả Đặng Lương Mô. Đơn vị xuất bản và phát hành là Nhà xuất bản Tổng hợp TP.HCM. Mời quý bạn đọc tham gia Bình chọn "Top 10 quyển sách đáng đọc năm 2021" >>> Tại Đây Chữ xưa còn một chút này
Sau khi đã kinh qua những thật giả trắng đen trong đời, bạn sẽ học được cách im lặng. Im lặng không phải vì bạn đần mà là vì bạn đã hiểu. Khi chạm đáy tuyệt vọng, chúng ta sẽ tạm thời cảm thấy mình biến mất khỏi thế giới này. Vậy rốt cuộc điều gì đã xảy ra?
Napoleon sinh ra ở đảo Corsica trong một gia đình Ý có dòng dõi quý tộc. Ông phục vụ như một lính pháo binh trong quân đội Pháp khi Cách mạng Pháp nổ ra năm 1789. Ông nhanh chóng thăng tiến qua các cấp bậc của quân đội, nắm bắt những cơ hội do Cách mạng Pháp tạo ra và trở thành một vị tướng lĩnh cấp cao ở tuổi 24.
Với bốcục tương tự, Gọng Kìm Lịch Sửcủa ông là hồi ký chính trịcủa một người Việt cùng chia sẻvới người Việt kinh nghiệm bi thương của dân tộc vềquá khứcận đại và niềm tin vào viễn tượng sáng sủa hơn của đất nước trong tương lai không xa. Trước sự ra đi của tác giả Bùi Diễm, nhà xuất bản Việt Tide xin chân thành chia buồn cùng gia quyến.
Nếu cuộc đời là một cuốn sách, em cần phải làm gì để nó trở nên thú vị hơn? HHT - Để có một cuốn sách thật sự thú vị, em phải là một người viết sách thú vị: Có thể nhìn thấy điểm sáng trong một vài tình huống ngặt nghèo, có thể nhìn thấy sự tử tế ẩn
Năm 1945, Cách mạng tháng Tám thành công, Nguyễn Tuân nhiệt tình tham gia cách mạng và kháng chiến, trở thành một cây bút tiêu biểu của nền văn học mới. Từ 1948 đến 1957, ông giữ chức Tổng thư kí Hội Văn nghệ Việt Nam. Trên đây VnDoc.com vừa gửi tới bạn đọc bài viết Tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp sáng tác của nhà văn Nguyễn Tuân.
ZxnxGfw. Văn bản ngữ văn 8 lý thuyết trắc nghiệm hỏi đáp bài tập sgk Câu hỏi Tại sao bác hồ lại cảm nhận cuộc đời cách mạng thật là sang ➹cảm nhận của em về câu thơ Cuộc đời cách mạng thật là sang❆☢☢☯❄ Xem chi tiết viết 1 đoạn văn nêu cảm nhận về câu thơ sau cuộc đời cách mạng thật là sang Xem chi tiết Viết đoạn văn cảm nhận 2 câu thơ " Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng , Cuộc đời cách mạng thật là sang" Xem chi tiết cảm nhận về của em về 2 câu thơ✿☛Bàn đá chông chênh dịch sử ĐảngCuộc đời cách mạng thật là sang Xem chi tiết Bài Tức cảnh pắc bó. a hoàn cảnh sáng tác. b hiểu như nào về cụm từ vẫn sẵn sàng trong câu thứ 2? c thế nào là thú lâm tuyền? thể hiện ở chỗ nào? d tại sao Bác lại cảm nhận Cuộc đời cách mạng thật là sang Xem chi tiết Cho 2 câu thơ sau Bàn đá chông chênh lịch sử Đảng Cuộc đời cách mang thật là sang. b, Em hiểu thế nào về từ chông chênh ? c, Bằng 1 đoạn văn từ 6-8 câu nêu cảm nhận của em về 2 câu thơ trên. Trong doạn có sử dụng 1 câu nghi vấn bộc lộ cảm xúc. a, 2 câu thơ trên nằm trong bài thơ nào ? Cho biết tên tác giả. Xem chi tiết Chép thuộc lòng câu thơ thể hiện cảm nhận của Bác về cuộc đời các mạng trong văn bản " Tức cảnh Pác Bó". Theo em, vì sao Bác lại có cảm nhận như vậy? Xem chi tiết Ai làm dùm e vớiSách giáo khoa Ngữ văn 8, tập hai có lời nhận xét về bài thơ Tức cảnh Pác Bó “ Tức cảnh Pác Bó là bài thơ tứ tuyệt bình dị pha giọng vui đùa, cho thấy tinh thần lạc quan, phong thái ung dung của Bác Hồ trong cuộc sống cách mạng đầy gian khổ ở Pác Bó. Với Người, làm cách mạng và sống hòa hợp với thiên nhiên là một niềm vui lớn”. Hãy viết bài văn giới thiệu vài nét về tác giả, hoàn cảnh ra đời của tác tiếp Xem chi tiết phân tích giá trị biểu cảm của từ láy trong câu thơ Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng / Cuộc đời cách mạng thật là sang Xem chi tiết
Đây là một bài thơ hay, nhưng có nhiều cách hiểu, từ đó có những cách phân tích không giống nhau. Bản thân mỗi cách hiểu và phân tích khó tránh được sự không nhất quán trong quá trình lĩnh hội hình tượng thơ. Cách phân tích sau đây cũng là một trong những con đường tiếp cận, với hy vọng không mắc lại những thiếu sót không nên có vừa nêu. Chủ đề, tư tưởng của bài thơ rất dễ nắm bắt. Ấy là tinh thần lạc quan, phong thái ung dung của Bác Hồ trong cuộc sống cách mạng đầy gian khổ ở Pác Bó. Nhưng chủ đề ấy, tư tưởng lớn ấy được thể hiện trong bài thơ như thế nào lại là điều không dễ chỉ ra cho thấu đáo, cho hợp lý hợp tình. Nên chăng là khi phân tích bài thơ này phải đi theo hai bước Ở bước thứ nhất, khai thác khía cạnh gian khổ mà Người đã trải qua trong bước đầu “nhóm lửa” ngọn lửa cách mạng từ cái nơi tăm tối, hoang vu. Tập hợp các chi tiết một cách hệ thống theo khía cạnh này ta thấy ở thì ở suối, ở hang “Sáng ra bờ suối, tối vào hang“. Không gian và cả thời gian chật chội, quẩn quanh, đơn điệu. Còn gì gò bó cho bằng những ngày, những tối, những tháng, những năm mà con người vốn phóng khoáng, tự do phải chịu cảnh nhàm chán không chịu đổi thay với hang, với suối quen thuộc đến trơ mòn. Sự tù túng hiện lên ở bài thơ và nhịp thơ. Riêng về nhịp thơ có sự cứng nhắc, uể oải như cần một cái vươn vai mà không thể vươn vai. Tiếp đến là điều kiện ăn uống hằng ngày Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng. Về câu thơ này có hai cách hiểu khác nhau. Theo cách hiểu thứ nhất dù có phải ăn cháo bẹ, rau măng rất khổ nhưng tinh thần vẫn sẵn sàng. Còn cách hiểu thứ hai trong hệ thống cả ba câu đầu, câu thứ hai toát lên cảm giác thích thú bằng lòng. Do hai cách hiểu này chúng ta buộc phải có cách hiểu thứ ba, vì với hai cách hiểu trên tuy khác nhau về nội dung mà giống nhau nó không dựa trên sự nhất quán về phương pháp khi lĩnh hội một hình tượng thơ, rất dễ gây ra hiểu lầm và nhất là hiểu không toàn vẹn. Bởi nếu lúc nào, dù gian khổ đến đâu Bác cũng sẵn sàng, hơn thế còn “thích thú, bằng lòng” thì thử thách mà Người phải vượt qua, phải trải nghiệm là ở đâu? Bởi nói đến ăn, đến ở, so với cái tiêu chí vừa nêu cũng là mơ ước của nhiều người nó là những đối cực. Vậy hiểu câu thơ thứ hai như thế nào? Với cách hiểu thứ ba – mà khi phân tích câu đầu chúng ta đã nhập cuộc, câu thứ hai, trên ý nghĩa là hình tượng nên hiểu là những thiếu thốn điển hình. Thôi thì, trong điều kiện nào đó không có đủ thực phẩm cao sang cũng phải có cháo, có rau, nghĩa là chất tinh bột của gạo và rau xanh hái ở vườn nhà như câu thơ của Nguyễn Khuyến Cải chửa ra cây, cà mới nụ, Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa. Bạn đến chơi nhà Nhưng cháo ở đây là cháo bẹ. Bẹ nghĩa là ngô, vốn không phải thức ăn quen thuộc đối với người miền xuôi, còn riêng Bác lại vừa về đến nước, có lẽ càng khó ăn hơn. Cháo bẹ đã không ngon, không đủ chất, còn không đủ no. Cháo ấy trộn với rau hay ăn nó với rau chỉ một thứ rau măng thì dù đói đến đâu cũng còn gì hào hứng nữa. Vậy thì hai chữ sẵn sàng ở đây, không nên hiểu là quá dư thừa, cần đến có ngay chưa một lần thiếu thốn, mà nên hiểu nói thì nói đùa vui thế thôi, hóm hỉnh thế thôi, nhưng thật thì không một cái dạ dày nào có khả năng chấp nhận. Thiếu thốn như thế tưởng đã đến mức điển hình, hoá ra không phải. Không những hai điều kiện sống là ở và ăn vừa nói, phương tiện làm việc của Bác lại chẳng ra sao Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng, Bàn đá, đá ở đây là đá núi, đá tự nhiên đâu phải đá xẻ, đá đã được mài, nó còn thô ráp, gồ ghề, lồi lõm. Lấy đá ấy – dù hòn đá nhặt được tốt nhất để làm bàn, không hiểu Bác viết ra sao? Đặt ba điều ấy vào trong cùng một hệ thống, mới thấy sự nghiệp cách mạng mà Người chèo lái gian nan biết chừng nào. Hiểu như vậy mới thấy những hi sinh, từ những chuyện nhỏ nhặt nhất trong thời gian dài của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Bởi Bác cũng là người, trên một phương diện, cũng bình thường như tất cả chúng ta nghĩa là biết đói, biết rét, biết thiếu thốn, ấy là chưa kể những chông gai mà Người đã vượt qua trên con đường cách mạng. Nhưng kì lạ thay, câu kết bài thơ không đi về hướng ấy Cuộc đời cách mạng thật là sang. Sang ở đây là sang trọng, cao sang, nghĩa là rất đủ đầy, rất cao quý. Con người ở vào hoàn cảnh cao sang, nhất là “thật là sang” thì hạnh phúc có thể coi là đã đến mức tột độ. Vậy mối liên hệ giữa mạch thơ gian khổ tột cùng kia với câu. kết, với chữ “sang” như thế nào? Có lẽ nên hiểu chữ “sang” và ý câu kết nghiêng về phía trí tuệ, phía tinh thần được lọc chắt ra từ chính chặng đường gian khổ ấy. sở dĩ Người cảm thấy nó “thật là sang” là bởi vì nó là “cuộc đời cách mạng”, được cống hiến cho cách mạng. Với những người cách mạng, nhất là những người dẫn đường như Bác “Người đi trước nghìn sương muôn tuyết – Dắt dìu dân, nước Việt Nam ta” – Tố Hữu, Ba mươi năm đời ta có Đảng thì gian khổ, khó khăn là sự trả giá, nói như Nguyễn Trãi “Khó khăn thì mặc có màng bao“. Gian khổ thiếu thốn tột cùng mà bảo là “sang” chính vì lẽ đó. Thử so sánh hai hoàn cảnh sống ở Pác Bó, Việt Nam và hơn một năm sau đó, gần 30 nhà ngục ở Quảng Tây, Trung Quốc dưới thời Tưởng Giới Thạch, điều kiện tinh thần tùy hoàn toàn khác nhau, nhưng về vật chất, hoàn cảnh sống của Người không hơn là mấy. Nói như thế mà thương Bác vô cùng, hiểu Bác vô cùng. Trong gian truân, Người đâu nghĩ đến bản thân mình. Nghĩ đến sự nghiệp của cách mạng, của đất nước mà Người vui, nhất là tin, tin về thời cơ giành độc lập đang tới gần. Vậy nhãn tự của bài thơ nên đặt ở chữ sang hay đặt ở cụm từ “cuộc đời cách mạng”? Bởi “cuộc đời cách mạng” mới là bản lề khép mở bài thơ. Nó vừa đúc kết, chiêm nghiệm vừa là sự sang trang. Cách nói này không phải là cách nói cho vui theo hệ thống ý nghĩa được phân tích ở trên mà là những cảm nhận có thực ở Người. Khẩu khí này khác hẳn với những câu thơ Người viết hơn một năm sau đó như “Ăn cơm nhà nước ở nhà công” hoặc “Rồng uốn vòng quanh chân với tay”, trong Nhật kí trong tù. Bởi lẽ cái thiếu thốn đọa đày nơi tù ngục với Người là một thứ cực hình tra tấn, còn ở bài thơ đang phân tích, nó lại là một niềm vui, nguồn cảm hứng thi nhân. Từ câu thơ thứ tư với ý nghĩa như một chiếc bản lề như đã nói, cần phải nhìn lại bài thơ. Đây là bước thứ hai. Cái sang ờ đây bước sang một phạm trù khác cái hùng, cái đẹp chuyển sang dạng đùa vui, hài hước, một hình thái thư giãn của cơ thể, của tâm hồn. Có những bài thơ sau này Bác làm với một giọng đùa vui như Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay, Vượn hót chim kêu suốt cả ngày. Cảnh rừng Việt Bắc Cái ý vị đùa vui xuất hiện trong suốt cả bài thơ tạo ra một ý nghĩa kép cho từng câu thơ, có lẽ chính vì vậy đã có không ít người nhầm lẫn. Quả thật thế, hãy trở lại từ đầu Sáng ra bờ suối, tối vào hang, Câu thơ tự vịnh về mình thật ung dung, tự tại muốn ở đâu thì ở, muốn đi đâu thì đi, kiểu “Non nước dạo chơi tùy sở thích” Nhật kí trong tù hoặc “Non xanh nước biếc tha hồ dạo” Cảnh rừng Việt Bắc. Câu thơ như động tác co duỗi tự nhiên, thay đổi không khí hằng ngày chẳng có gì gò bó cả. Con người trong hoàn cảnh ấy là con người tự do. Sẵn sàng chấp nhận, sẵn sàng sống, sẵn sàng vui, cũng như “cảm giác thích thú, bằng lòng” là trên ý nghĩa tinh thần ở hệ thống thứ hai của cùng một hình tượng, của chủ thể trữ tình. “Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng” thật thoải mái, thậm chí thật hồ hởi vì nó rất vô tư cần ăn là có, như “Khách đến thì mời ngô nếp nướng – Sắn về thường chén thịt rừng quay” cảnh rừng Việt Bắc. Cái khác thường thành cái ngày thường, cái bình thường là giọng thơ nói trạng, đùa vui để quên đi cái thiếu thốn, cái gian nan mà hằng ngày đối mặt. Con người Hồ Chí Minh là thế trang trọng và vui đùa tuỳ nơi tuỳ lúc đã đành, có khi một câu nói của Người mang cả hai ý nghĩa ấy. Hiểu như thế khi nói về ăn, ở, sinh hoạt được người nghe dễ dàng chấp nhận, đồng tình. Nhưng còn khi làm việc, nhất là khi làm việc lớn như chuyển ngữ từ tiếng Nga sang tiếng Việt cuốn sách cẩm nang Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô cho các đồng chí của mình thì sao? Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng Một công việc với ý nghĩa cực kì lớn lao, quan trọng, cần phải bao nhiêu ý chí, nghị lực, tài năng, hoàn toàn đối lập với cái “bàn đá chông chênh” tạm bợ. Không thể làm như thế, không ai làm như thế, nhưng Bác vẫn làm như thế, mà có sao đâu? Công việc vẫn hoàn thành, âu cũng là một điều thú vị, thật vui đấy chứ, vui như cái cách ăn ở hằng ngày của “cuộc đời cách mạng”. Có người cho rằng ở bài thơ này và một số bài thơ khác, Hồ Chí Minh có cái thú “lâm tuyền” thích nơi rừng suối như những ẩn sĩ thời xưa. Cách hiểu đó ở đây không hoàn toàn đúng ít nhất trong bài thơ này, Bác chỉ là một con người, nhất là một con người cách mạng. Làm gì có chỗ cho sự nghỉ ngơi, lánh đời, thưởng ngoạn. Nếu có bằng lòng hay thích thú đi chăng nữa là với con người cùng với hai tư cách vừa nêu, và cũng vì hai tư cách vừa nêu mà hình tượng thơ mới trở nên lấp lánh, sinh động, tạo nên cảm hứng nghệ thuật dồi dào cho người đón nhận nó. Nếu cần nói thêm về nghệ thuật thơ Đường thì Tức cảnh Pác Bó là một bài thơ rất đúng niêm luật có lẽ bởi ý nghĩa thứ hai là nói chơi, còn ý nghĩa đầu tiên vẫn là nói thật. Tính nghiêm túc của bài thơ phải chăng là sự phản ánh nghiêm túc những đòi hỏi có thật của cuộc đời đối với con người cách mạng. Nhưng một khi đã đáp ứng được nó, trụ vững trước nó thì ai cấm cái quyền nói chơi của người đã biết tự rèn luyện mình và vượt lên tất cả?
cuộc đời cách mạng thật là sang