[ TẠM DROP 🍮 ] Cố Chấp Không Muốn Rời Xa - Hàn Đại Bảo. Đề Cử . Đọc Truyện Theo Dõi (0) 2/10 trên tổng số 1 lượt đánh gi Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa - Chương 17-1. Thành phố Z nằm gần biển, vào mùa hạ ban ngày oi ả, ban đêm có gió thổi mơn man làm xua đi cảm giác nóng bức. Truyện Rời Xa Giáo Thảo Cố Chấp của tác giả Sở Chấp kể về Hạ Thanh Từ đã trọng sinh, từ thời điểm có thể sống lại đến giờ, từ đầu đến cuối cậu chỉ ghi khắc một điều trong lòng. Phải nhớ, không được lại gần Tạ Bệnh tuyệt đối không dính dáng đến Bạn đang đọc truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa của tác giả Hàn Đại Bảo. Năm 19 tuổi, Tân Nguyệt mang theo một thiếu niên về nhà. Hắn âm trầm, lạnh lùng, trên khuôn mặt tuấn mỹ mê hoặc là sự hờ hững vô tận. Tân Nguyệt cưng hắn, bảo vệ hắn, cho hắn vô vàn Cố Chấp Không Muốn Rời Xa chương 43 | Đọc Chương 43 full - doc truyen Co Chap KhAng Muon Roi Xa chương 43 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi Sa3wxF. Contents1 Giới thiệu Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa “cập nhật ngày 11/06/2023“ Trọn bộ Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Full tập được cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull 🐻 Tác giả Hàn Đại Bảo 🐻 Thể loại Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt sủng. 🐻 Editor Oneday1303 ✦ VĂN ÁN ✦ Lão đại tối tăm cố chấp dính người X Đại tỷ thanh lệ ôn nhu kiên nghị. Năm 19 tuổi, Tân Nguyệt mang theo một thiếu niên về nhà. Hắn âm trầm, lạnh lùng, trên khuôn mặt tuấn mỹ mê hoặc là sự hờ hững vô tận. Tân Nguyệt cưng chiều hắn, bảo vệ hắn, cho hắn vô vàn những sủng ái cùng bao dung. Bọn họ nương tựa lẫn nhau, cùng nhau vượt qua vô số những đêm đen không thấy ánh mặt trời. Sau này, thiếu niên trưởng thành. Z thành xuất hiện một doanh nhân vô cùng trẻ tuổi. Đó là một người đàn ông với đôi mắt trái màu xám. Mặc dù người đàn ông ấy có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, nhưng thủ đoạn lại tàn độc, máu lạnh vô tình, Z thành người người đều sợ hắn. Ngày nọ, bên người hắn xuất hiện một cô gái. Cô gái ấy sở hữu một khuôn mặt thanh lệ, khí chất lãnh diễm, dựa vào khuỷu tay hắn, bộ dạng điềm tĩnh đi ngủ. Mọi người có mặt đều nhìn thấy nam nhân rũ mắt, sâu trong ánh mắt ấy là tận cùng của cố chấp đến mức không muốn xa rời. Trước mặt Tân Nguyệt, Dịch Tuyên trước nay đều ngoan ngoãn nghe lời, ngay cả lúc muốn ôm hôn tên tiểu tử này đều mang theo cẩn thận cùng thành kính. Không một ai biết, thế giới của Dịch Tuyên vốn dĩ không có ánh mặt trời, chỉ có một ánh trăng duy nhất. Ánh trăng ôn nhu ấy, là ánh sáng duy nhất của hắn, cũng là toàn bộ chấp niệm của hắn. — Em mang đến cho tôi một cuộc đời mới, liền định sẵn sẽ theo tôi tới già. — Bóng tối vô ngần, chỉ có em là ánh trăng duy nhất của mình tôi. Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17-1 Chương 17-2 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31-1 Chương 31-2 Chương 32 Chương 33 Chương 34-1 Chương 34-2 Chương 35 Chương 36 Chương 37-1 Chương 37-2 Chương 38-1 Chương 38-2 Chương 39 Chương 40 Chương 41-1 Chương 41-2 Chương 42-1 Chương 42-2 Chương 43 Trọn bộ Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa “cập nhật ngày 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment Lưu ý chương này sẽ có vài câu nói tục, cân nhắc trước khi đọc. Xin cảm ơn!***Tân Nguyệt nói quả không điểm những người đó đến nhà, vừa lúc Dịch Tuyên trốn học ở ngoài cửa đã nghe thấy giọng nói giận dữ của ấn tượng của cậu, cô chưa từng tức giận quá mức như vậy, hắn không khỏi dừng lại bước Nguyệt nói "Mấy người không thể yêu cầu em ấy đi gánh vác những việc đó như một con rối được, các người có thấy công bằng với em ấy không."Khi giọng cô vừa dứt, trong phòng truyền đến âm thanh của đồ vật ngã xuống, một giọng nam thô trầm đang nói gì đó, Dịch Tuyên không muốn nghe, cậu khẩn trương muốn tiếp tục nghe Tân Nguyệt nói bao lâu, cô nói tiếp "Đó chuyện của mấy người, tôi và Dịch Tuyên đều không liên quan đến mấy chuyện này."Nghe thấy câu này, khóe miệng Dịch Tuyên bỗng nâng lên một nụ và Dịch Tuyên, bốn chữ này có biết bao nhiêu tuyệt và Tân Nguyệt, thật là một hình ảnh làm người ta hạnh phúc cỡ Tuyên đắm chìm trong những cảm xúc kỳ lạ từ tận đáy lòng mình, cậu hoảng hốt nghe thấy một trận tiếng vang hỗn loạn phát ra từ bên trong, giằng co một thời gian rất rồi người đàn ông kia lại đang nói chuyện, gã ta nói cái gì? Gã ta muốn giết chết Tân trong cơ thể Dịch Tuyên bắt đầu sôi sục, hai tròng mắt trầm xuống như một hang động không thấy lối ra, cảm giác hít thở không thông này thật làm cậu ta muốn gào thét, muốn đem hết thảy tất cả chiếm đoạt không còn chờ dưới bao lâu, những kẻ đó hùng hùng hổ hổ từ trong hành lang đi ra."Đjt mẹ, đúng là không biết xấu hổ! Nếu không phải muốn giữ mặt mũi cho anh Tân Ca, nói không chừng lão tử đã đem mặt cô ta đánh cho nở hoa rồi! Mẹ nó chứ!"Chính là giọng nói Tuyên hạ bả vai xuống, nhắm ngay cái người vạm vỡ đang nói chuyện một ai thấy rõ cậu xông lên như thế nào, chờ đến khi mọi người phản ứng lại, Dịch Tuyên đã đem gã ta ấn xuống mặt đất, hung hăng nện xuống một quyền, máu mũi văng tứ đó dáng người Dịch Tuyên còn chưa cao lớn như bây giờ, nhưng so với trước kia, cũng đã rắn chắc hơn nhiều. Cứ nghĩ đến người đàn ông trưởng thành cao lớn vạm vỡ, so với cánh tay Dịch Tuyên thì của gã ta to hơn hai vòng, nhưng đối mặt Dịch Tuyên đang phát điên, gã ngay cả sức lực đánh trả cũng không Tuyên giống như một con dã thú mất kiểm soát cưỡi trên người so với mình còn to lớn hơn, lấy khí thế áp bức nghiền nát đối phương, khiến gã ta ngay cả một câu cũng không nói được."Mày muốn làm gì? Muốn đánh vào mặt ai hả? Nói đi!"Cú đấm mạnh mẽ của Dịch Tuyên rơi thẳng xuống mặt hắn ta, trong mắt tràn ngập sát khí giết người, làm cho mấy tên xung quanh nhất thời quên luôn việc phải kéo cậu ra."Tao nói cho mày biết, mày có thể khi dễ tao. Có chuyện gì thì hướng tới tao này. Mày mà còn dám bén mảng đến đây, tao liền giết chết mày, đồ chó!"Thời điểm Dịch Tuyên dừng tay, người nọ đã run rẩy như sắp chết miệng còn sùi bọt cậu không biểu tình nhìn lướt qua mấy tên phế vật bên cạnh, quanh thân tản ra luồng hơi thở chết chóc giống như ác ma tới từ địa ngục, "Cút!"Dịch Tuyên trở lại bên ngoài phòng Tân Nguyệt, nghe thấy âm thanh quét dọn của cô, biểu tình căng chặt dần dần thả lỏng, máu đang sôi sục cũng chậm rãi nguội bao lâu sau, di động cậu vang lên, âm thanh trong phòng cũng ngừng tiếp cuộc gọi, giọng nói Tân Nguyệt vẫn như thường lệ, không chút gợn sóng sợ hãi."Alo? Dịch Tuyên?""Ừ."Đầu dây bên kia tạm dừng một chút, giọng Tân Nguyệt đè thấp một chút "Em vẫn còn trong tiết học đúng không? Ngại quá, chị quên mất thời gian, em đợi chị một chút nha! Chị tới đón em ngay.""Đã tan học.""Thật không?""Ừ.""... Vậy được là cuối tuần chị phải ra ngoài tập vẽ phong cảnh, tuần này em có thể tá túc ở ký túc xá được không vậy?"Dịch Tuyên trầm mặc một chút, cậu nghiêng người đỡ khung cửa, tưởng tượng bộ dạng Tân Nguyệt lúc gọi cho cậu, sẽ là nét mặt gì đây. Nháy mắt tiếp theo, năm ngón tay Dịch Tuyên bỗng nhiên cuộn chặt lại, các đốt ngón tay dùng sức đến trắng bệch."Có thể.""Ừ. Vậy em ở trường học nhớ ngoan ngoãn một chút nha, chờ chị trở về sẽ đi đón em.""Được."Dịch Tuyên ngoan ngoãn đáp không có vào cửa, cũng không trở về trường vạng tối, Tân Nguyệt xuống lầu ném rác đi, Dịch Tuyên nhìn thấy một đống rác toàn mảnh sứ bóng đêm, đôi mắt cậu trở nên âm hôm sau, hắn đem về một bàn trà nhỏ y chang cái cũ Tân Nguyệt nói sẽ đi vẽ phong cảnh một thời gian, cậu thừa cơ lấy thân phận là con trai duy nhất của tập đoàn ngồi vào vị trí có người lại đi quấy rầy Tân Nguyệt, cô thoải mái, cậu liền vui biết Tân Nguyệt sẽ lo lắng, cho nên cậu căn bản không tính nói chuyện này cho cô biết, nhưng cô quá thông Tuyên nhàn nhạt nói "Tôi sẽ không làm chị lo lắng.""Sẽ không?" Tân Nguyệt nhìn bộ dạng thờ ơ của Dịch Tuyên, đầu lại dần dần ẩn ẩn cơn đau, cô hít sâu một hơi, nắm chặt tay nói "Hiện tại em đang làm chị rất lo lắng!"Dịch Tuyên không muốn cùng cô tranh chấp, chỉ nói "Tôi sẽ như mong muốn của chị mà cố gắng tốt nghiệp, cho nên những chuyện khác sự, chị không cần phải xen vào."Trong mắt Tân Nguyệt lóe lên một tia không dám tin tưởng rất nhanh rồi biến mất, cô nhìn Dịch Tuyên, trầm mặc thật một lúc lâu, cô chậm rãi khôi phục lại nét mặt bình tĩnh, "Được, chị mặc kệ."Cậu thích nhất là những lúc cô ngoan ngoãn thỏa mắt Dịch Tuyên có chút buông lỏng, một tia ôn nhu treo lên mi mắt cậu, "Chị muốn ăn cái gì......""Em đã thành niên, nên làm cái gì và không nên làm cái gì, chị tin tưởng bản thân em hiểu rõ nhất." Tân Nguyệt hờ hững mà rũ mắt xuống, "Chị cho em một tháng để tìm phòng trọ."Vẻ ôn nhu chỉ một thoáng liền biến mất không thấy tăm hơi đâu, Dịch Tuyên hạ mắt, "Có ý gì?""Như lời em nói, chị quản không được em, đã đến lúc em cần ra ngoài sống độc lập rồi. Em dọn ra ngoài, đối với em và chị đều tốt hơn." Tân Nguyệt năm qua, Tân Nguyệt đã nghĩ đến chuyện để Dịch Tuyên dọn ra ngoài, nhưng cô chưa một lần chân chính nói Tuyên biết cô không đành lòng, cũng không bỏ lần này rốt cuộc là tại sao?Cậu bỗng nhiên tiến lên, không màng đến xung quanh, liền ngồi xổm xuống bên chân Tân Nguyệt, biểu tình vô tội, giọng nói ép xuống rất thấp "Chị không cần em sao?"Đây là tuyệt chiêu cậu giỏi nhất. Mỗi khi cậu hạ thấp dáng người xuống, Tân Nguyệt rất dễ dàng giơ cờ trắng đầu chờ Tân Nguyệt đầu lần này Tân Nguyệt lại nhàn nhạt quay mặt đi, tránh khỏi đôi mắt hướng về phía bên cạnh rót cho mình một ly trà, giọng nói bình đạm "Em đã trưởng thành rồi, cần có không gian riêng.""Tân Nguyệt." Tân Nguyệt cố tình làm như vậy để tránh né cậu, động tác càng nhanh thể hiện tính nhẫn nại sắp cạn rồi, Dịch Tuyên bắt lấy tay cô, con ngươi bắt đầu nổi lên những cơn sóng gió, "Cái này không phải lý do."Tân Nguyệt quay đầu lại muốn rút tay về, nhưng hắn không bỏ. Cô nhìn thẳng vào mắt hắn, sử dụng hết khả năng để làm bản thân duy trì được bình tĩnh, "Em buông chị ra trước đi.""Không buông."Dịch Tuyên thẳng tắp nhìn chằm chằm đôi mắt Tân Nguyệt, bọn họ an tĩnh giằng lúc lâu sau, Tân Nguyệt từ dời đi tầm mắt, nhẹ giọng nói "Em đã thành niên, chúng ta cũng không phải chị em ruột. Ở cùng một chỗ, không tiện lắm."Tuy rằng cậu có đăng ký ở túc xá ở trường học, nhưng nội quy trường học trong mắt hắn không chẳng phải thứ đáng để nhắc tới, cho nên mỗi tuần những ngày cậu thực sự ở lại trường cộng lại bất quá chỉ có hai ba bữa. Tân Nguyệt cũng không nói được, hai người cứ thế sống chung với nhau rất lâu. Lúc trước Tân Nguyệt còn có thể nói với bản thân rằng, cậu còn nhỏ, nhưng hiện tại cô đã dần dần không thể thuyết phục bản thân được vậy, khuôn mặt Dịch Tuyên có chút đình trệ, ngay sau đó lại tăng thêm sức lực ở tay. Giam cầm Tân Nguyệt trong vòng tay, tròng mắt đen như bão táp đánh tới nơi vậy, "Ai không tiện? Chị hay tôi? Hay là, những người khác? Tân Nguyệt, chị tốt nhất đừng nói với tôi, chị có người đàn ông khác.""Em đang nói cái gì!" Tân Nguyệt bị dáng vẻ này của cậu thì bị dọa sợ, cô muốn lùi về phía sau, Dịch Tuyên lại bóp chặt eo cô, đem cả người kéo về phía cậu"Ai cùng chị là chị em chứ? Tôi sao?" Dịch Tuyên đứng dậy, khom lưng đem Tân Nguyệt áp đảo trên sô pha, đèn treo phía trên có chút chói mắt khiến mắt Tân Nguyệt mở không được, "Lần trước tôi bày tỏ còn chưa đủ sao? Tân Nguyệt, tôi không tin chị không biết tâm tình của tôi."Lần buổi tiệc trưởng thành, cậu mượn cơn say lấy đi nụ hôn đầu tiên của Nguyệt không thể tưởng tượng được nhìn Dịch Tuyên, "Em điên rồi?! Lần đó chỉ là ngoài ý muốn! Ah!"Cánh môi cô mềm mại, nhưng Dịch Tuyên lúc này đây lại không có suy nghĩ thưởng thức, cậu thô bạo mà gặm cắn môi cô, cưỡng ép cô ngửa đầu đón nhận những đợt tiến công của cậu, cô mềm mại giãy giụa càng làm hắn thấy thêm nhiệt huyết sôi Tuyên bóp chặt cằm Tân Nguyệt, chỉ dùng có chút sức thôi cũng khiến cô nhịn không được mà hô đau, cuối cùng cơ hội đã đến, đầu lưỡi linh hoạt nhanh chóng thăm dò khoang miệng cô, bá đạo cướp đi hô hấp của người môi răng dây dưa, khiến không gian phát ra tiếng động, Tân Nguyệt xấu hổ và giận dữ tới cực hoàn toàn mất đi quyền khống chế thân thể, trong đầu chỉ toàn một mảng hỗn độn, hồi xưa cô cùng Dịch Kỳ từng bất ngờ xảy ra một màn như thế này khi sống chung." Sau này em và Dịch Kỳ sẽ giống như chị em vậy. "" Nguyệt. "" Phải kêu là chị Nguyệt. "" Nguyệt. ""......"" Nguyệt. ""...... Thôi được rồi, mau tới đây thử quần áo này xem, mấy đồ trước kia cũ hết rồi. "" Nguyệt. ""...... Được rồi, chị biết rồi. Em thích gọi như thế nào thì cứ gọi đi, mau lại đây thử quần áo này. "Tân Nguyệt không ngại khi cậu ta kêu tên mình, đối với cô Dịch Tuyên giống như Dịch Kỳ vậy, bọn họ đều là con của chú Dịch, cô thân là chị của chúng. Chú Dịch không ở đây, cô chiếu cố, quan tâm cậu, đây đều là những việc nên biết Dịch Tuyên tín nhiệm mình, thậm chí có chút ỷ lại cô, nhưng cô không nghĩ tới đối với mình lại có vọng tưởng như vậy......Không, nghĩ kỹ điểm lần trước Dịch Tuyên hôn hiện tại cái người đang đè lên người cô, vẫn luôn bị cô xem như đứa em trai ruột, cậu sao có thể làm vậy với cô được?Cảm giác tội ác mãnh liệt cùng sự xấu hổ làm cô có chút khó lúc ý loạn tình mê, Dịch Tuyên bỗng nhiên cảm giác được thứ gì đó ướt át, mở mắt ra, cậu bỗng nhiên nhìn thấy ánh mắt chán ghét của cô."Tại sao lại nhìn tôi như vậy? Tân Nguyệt!" thân người Dịch Tuyên nháy mắt cứng đờ, nhưng rất nhanh liền nhíu chặt mày lại, kiềm chế cằm Tân Nguyệt, đem tay mình đưa lên mặt cô. Cậu che khuất đôi mắt cô, dùng sức cắn ở cổ cô, áp lực mà gào rống "Không cần nhìn tôi như vậy!"Âm thanh khóc nức nở của cô, làm tâm cậu hoàn toàn run lên, đem cô ôm rất chặt, không tự giác khiến cho giọng nói mềm xuống mang theo vài phần thống khổ, "Tôi không cần chị chán ghét tôi, Nguyệt, đừng chán ghét em!"Cậuthật sự chịu không nổi nếu cô chán ghét hắn, sẽ chịu không nổi nếu cô muốn hắn rời đi. Hắn chỉ có mình cô, cô cũng chỉ có thể là của mình cậu!Nếu có người thứ ba.....Cậu sẽ giết chết tên Nguyệt khóc nức nở thành tiếng, nước mắt theo khe hở từ ngón tay Dịch Tuyên tràn Tuyên nói "Là chị dẫn tôi trở về, chị không thể không cần tôi." Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Ngôn Tình, Sủng Bạn đang đọc truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa của tác giả Hàn Đại Bảo. Bọn họ nương tựa lẫn nhau, cùng nhau vượt qua vô số những đêm đen không thấy ánh mặt trời. Sau này, thiếu niên trưởng thành. Z thành xuất hiện một doanh nhân vô cùng trẻ tuổi. Đó là một người đàn ông với đôi mắt trái màu xám. Mặc dù người đàn ông ấy có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, nhưng thủ đoạn lại tàn độc, máu lạnh vô tình, Z thành người người đều sợ hắn. Ngày nọ, bên người hắn xuất hiện một cô gái. Cô gái ấy sở hữu một khuôn mặt thanh lệ, khí chất lãnh diễm, dựa vào khuỷu tay hắn, bộ dạng điềm tĩnh đi ngủ. Mọi người có mặt đều nhìn thấy nam nhân rũ mắt, sâu trong ánh mắt ấy là tận cùng của cố chấp đến mức không muốn xa rời. Trước mặt Tân Nguyệt, Dịch Tuyên trước nay đều ngoan ngoãn nghe lời, ngay cả lúc muốn ôm hôn tên tiểu tử này đều mang theo cẩn thận cùng thành cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ Mối Tình Đầu Là Viên Kẹo Vị Bơ của cùng tác giả. Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17-1 Chương 17-2 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31-1 Chương 31-2 Chương 32 Chương 33 Chương 34-1 Chương 34-2 Chương 35 Chương 36 Chương 37-1 Chương 37-2 Chương 38-1 Chương 38-2 Chương 39 Chương 40 Chương 41-1 Chương 41-2 Chương 42-1 Chương 42-2 Chương 43 Tổng hợp Chương Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa “update 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Ngôi xưng có chút thay đổi Dịch Tuyên - hắn.***Cả một đêm, Dịch Tuyên đều ở trong hôm nay rất khác thường, cả bọn Tần Thừa đều nhận đầu hắn không có ý định cùng bọn hắn đi chơi, nhưng sau khi Chiêm Thanh Nhuế xuống lầu nói hai câu thì hắn lại lên xe đó Lê Thiên Hạo đã cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng Tần Thừ chỉ chăm chăm khoe chiếc xe yêu của mình, phất phất tay ý rằng không cần nghĩ nhiều, nói rằng Dịch Tuyên chịu đi chơi cũng là không tệ rồi, quan tâm hắn ta nghĩ gì làm chiếc xe sang trọng lần lượt đi ra từ cư xá, lao vùn vụt trong đêm Thừa đam mê đua xe, cậu ta dẫn đầu, theo sau là hai chiếc xe tiến tới vùng ngoại ô ít người qua lại. Lê Thiên Hạo cùng cậu ta so thực lực, vừa đến đường trống liền nhanh chóng vào cho nhiệt huyết giảm xuống, Tần Thừa vừa quay đầu lại, phát hiện ra chiếc Porche màu đỏ luôn một mực đi theo giờ không thấy cùng Lê Thiên Hạo đi dọc đường tìm kiếm, nhưng trên đường ngay cả bóng ma cũng không lại lúc Dịch Tuyên gọi điện thoại đến, nói rằng đang ở D&M, để bọn họ tranh thủ thời gian Tần Thừa liền chạy tới, từ xa đã nhìn thấy chiếc Porsche màu đỏ đang đỗ ở vỉa hè phía đối diện cửa quán bar, nhưng cả dãy dài ghế quầy rượu bên trong cũng chỉ có một mình Dịch Thiên Hạo nhìn thấy cổ áo Dịch Tuyên phanh ra lại còn có vể son môi, kinh hãi cắn răng chặt đến gần trật khớp"Bà mẹ nó! Chiêm Thanh Nhuế lại làm gì cậu rồi? Chị Nguyệt giờ phải làm sao?"Cậu ta nhắc đến Tân Nguyệt, Dịch Tuyên nhàn nhạt liếc nhìn một cái, không trả là Tần Thừa hiểu được chuyện này, cậu nhìn Dịch Tuyên ngồi một mình, Chiêm Thanh Nhuế không thấy đâu, lập tức hiểu ra"À tớ hiểu rồi"Cậu tận lực kéo dài giọng nói của mình, chỉ vào cổ áo có dính son môi của Dịch Tuyên, cười trên nỗi đau của người khác"Khẳng định là Chiêm Thanh Nhuế muốn quyến rũ cậu, kết quả bị cậu đạp xuống có phải không? Hahahahahaha - Đúng là một người phụ nữ hoang đàng*! Đáng đời!"*Hoang đàng chỉ người phụ nữ ăn nói dâm đãng, dung tục, hoặc tính tình cởi mở - cre Lời này của Tần Thừa mang ý tứ sâu Tuyên giương mắt hỏi cậu"Làm sao cậu biết cô ta muốn làm gì?""Tớ nào biết được!" Tần Thừa tay cầm chai bia, cười cười đùa đùa ngồi xuống cạnh Dịch Tuyên"Tớ chỉ là trông thấy cô ta cầm...TT" TT - sextoy - cre cùng hai chữ kia anh không nói ra, chỉ phồng má cười Tuyên đã hiểu, cười hừ một tiếng liền đẩy cậu ta ra"Cút"Lê Thiên Hạo nghe cũng đã hiểu, nhưng có chút lo lắng"Cậu để cô ta lái xe về, bên ngoài đường ngoại thành hoang vu, cô ta làm sao mà về? Chuyện này vạn nhất có xảy ra vấn đề gì, bố cô ta không chắc là sẽ bỏ qua cho chúng ta""Ông ta dám! Ông ta vừa bị anh Tuyên đá ra khỏi Thừa Kiến, hiện tại Thừa Kiến là do anh Tuyên làm chủ, ông ta làm gì được anh Tuyên?""Cũng đúng"Lê Thiên Hạo gật đầu, cảm thấy Tần Thừa nói rất có lý, Dịch Tuyên là ai chứ, bao nhiêu thế lực, hai người bọn họ trong lòng vẫn là còn chút trách mắng, nhưng cậu cũng cảm thấy cần phải nhắc nhở Dịch Tuyên một chút."Tôi nghe cha tôi nói, lão già kia giống như dự định tự khẳng định địa vị xã hội của mình""Phải đấy, tôi cũng nghe cha tôi bảo thế" Lê Thiên Hạo nói đến đấy, Tần Thừa cũng nói theo"Cha tôi còn nói, mấy khách hàng chính của Thừa Kiến đủ để ổng mở cái Thừa Kiến thứ hai."Lê Thiên Hạo nhìn sắc mặt Dịch Tuyên, lựa lời nói"Anh Tuyên, tôi cảm thấy anh vẫn nên đề phòng cẩn thận thì hơn""Cẩn thận chạy được năm vạn thuyền!" Tần Thừa gật đầu đồng đình Tần Thừa với Lê Thiên Hạo ở thành phố Z đều là nhà giàu, trong nhà có tiền có thế, nhất là Tần Thừa, xem bố cậu mở bao nhiêu hội sở là cậu có bấy nhiêu thế Tuyên xưa nay không chủ động kết giao bạn bè, bạn bè đều sẽ tự mình tới tìm cậu. Hắn chỉ quan tâm chọn trong những người muốn kết bạn với hắn, giữ lại những người có thể sử dụng Thừa là như thế, Lê Thiên Hạo cũng vậy, Chiêm Thanh Nhuế đương nhiên cũng chẳng khác quá, Chiêm Thanh Nhuế với bọn cậu có hai điểm không giống nhau ta từ lúc sinh ra đã ở vạch đích, cũng biết Chiêm Chí Đạt đối đầu với hắn, cô tuyệt nhiên biết Dịch Tuyên đối với mình có ý khác, nhưng mà vẫn cam tâm tình nguyện mắc cần có thể tiếp cận Dịch Tuyên, bị lợi dụng dù sao còn hơn không. Cô ta thậm chí còn hi vọng mình có giá trị lợi dụng cao nhất, để có thể lên giường của Dịch ta đắc trí, cho đến khi nhìn thấy email trong máy tính của Chiêm Chí Thanh Nhuế đã không còn nhớ rõ người cùng mình đến quán rượu là ai, nhưng trong ảnh là sáng sau khi kết thúc kỳ thi Đại đó bọn hắn ở D&M thi xong liền cuồng hoang, toàn bộ mọi người đều uống sau đến không biết gì, ngoại trừ Dịch ta nhớ rõ ngày đó Dịch Tuyên nửa đường rời đi không bao lâu sau liền có người tiến đến mời rượu, cô ta muốn chờ Dịch Tuyên về cùng uống nhưng xung quanh vô cùng ồn ào, Tần Thừa giống như bị điên vậy. Bầu không khí quá náo nhiệt, cô ta càng không nhớ được ra ai là người đưa cô ta uống cái thứ đó, càng không nhớ rõ ngụm rượu cuối cùng uống trước khi Dịch Tuyên trở ta chỉ mơ hồ nghe được tiếng Dịch Tuyên trong xe."Đưa cô ta lên xe"Cô ta cho rằng hắn muốn đưa cô về nhàChiêm Thanh Nhuế không xác định được bức hình này là do ai chụp, càng không biết vì sao nó lại ở trong máy tính của Chiêm Chí Đạt, nhưng xâu chuỗi mọi chuyện lại, cô ta chỉ muốn biết tên của đi ký ức đêm hôm đấy, Chiêm Thanh Nhuế đập tất cả mọi thứ trong phòngCô ta gọi điện thoại chất vấn Dịch Tuyên, nhưng ngay sau khi điện thoại được kết nối, giọng nói Dịch Tuyên khàn khàn vang lên, Chiêm Thanh Nhuế lập tức quên đi tất cả."Giọng của anh như này... là không nghỉ ngơi tốt à?"Đầu bên kia im lặng một lát, Chiêm Thanh Nhuế có thể tưởng tượng ra lúc này hắn đang nhíu mở miệng hỏi, ngữ khí không có chút kiên nhẫn "Có chuyện gì?""...Không, chỉ là muốn hỏi anh, ban đêm có cuộc hẹn, anh có tới không?""Không tới!"Dứt lời, Dịch Tuyên cúp điện thoạiChiêm Thanh Nhuế thất thần ở bên ta nghĩ, kỳ thật mọi chuyện chỉ là suy đoán của cô ta, nếu không phải là anh làm...Nhất định không phải là anh...Chiêm Thanh Nhuế tự nhủ với bản thân, cô lại cùng bọn Tần Thừa đi tìm Dịch TuyênBọn họ dưới lầu chờ thật lâu, Dịch Tuyên chỉ xuống mấy phút lại muốn lên ta không cam tâm, thật vất vả lắm mới nhìn thấy ta nói cho Dịch Tuyên, chuyện Chiêm Chí Đạt cùng với mấy cổ đông đang đàm phán muốn mở công ty mới, nếu như hắn đi cùng thì cô sẽ nói cho hắn biết địa điểm gặp mặt ở Tuyên quả nhiên lên xe cô ta quyết định, mặc kệ cho tấm hình kia cuối cùng là ai chụp, hôm nay cô ta nhất định cùng Dịch Tuyên phát sinh quan hệ, nhất định phải có tiến ta cố ý làm mất dấu bọn Tần Thừa, đưa Dịch Tuyên đến nơi hoang vu không người qua Tuyên dường như đã sớm biết cô ta sẽ làm như vậyHắn ngồi ở ghế phụ, bộ dạng bất động ngồi lù lù ở đó như nhập định hòa luận Chiêm Thanh Nhuế cở áo hay nới dây lưng, làm đủ trò quyến rũ thì hắn cũng không hề chớp đến khi Chiêm Thanh Nhuế muốn trèo lên hắn, hắn đột nhiên mở miệng."Lần trước an bài cho cô, hài lòng chứ?"Chiêm Thanh Nhuế sắp trèo lên Dịch Tuyên chân trượt đi, mất trọng tâm ngã về đằng sau."Anh nói cái gì?"Hắn dựa tay vào thành xe, cách cô ta một khoảng. Hắn tựa như vô cùng mệt mỏi, thanh âm không cao, lúc nói chuyện khóe môi nhàn nhạt Tuyên giống như ma quỷ, rõ ràng cười như mị hoặc mà trong mắt không có một tia ôn này vạt áo Chiêm Thanh Nhuế mở rộng, đầu tóc rối bời, môi đỏ mơ hồ, nhìn giống như vừa mới trải qua một trận mây mưa cuồng nhiệt."Quên rồi à?" Tôi cứ nghĩ cô sớm đã thấy mấy tấm hình kia rồi".Thanh âm Dịch Tuyên rất lạnh, so với điều hòa trong xe còn lạnh Thanh Nhuế rùng mình một đã đến nước này, tất cả mọi chuyện đều sáng tỏ."Sao anh lại làm thế với tôi" Cô ta khóc lóc Tuyên nghiêng đầu, có chút hăng hái nhìn Chiêm Thanh Nhuế thay đổi sắc mặt từ hồng sang trắng, đôi mắt mang theo phần giễu cợt "Tôi làm gì với cô, trong lòng cô đã sớm không phải đã rõ ràng rồi sao, chẳng lẽ không phải là cô cam tâm tình nguyện à?"Chiêm Thanh Nhuế đỏ mắt"Anh không sợ tôi sẽ nói cho bố tôi biết! Bố tôi sẽ hủy hoại anh, hủy đi cả Thừa Kiến sao?""Thật sao?" Dịch Tuyên mím môi cười "Ông ta không có lá gan đấy đâu".Ngữ khí anh nhàn nhạt, chẳng hề để ý đến thái độ, triệt để khơi dậy lửa giận trong lòng Chiêm Thanh chưa bao giờ bị người khác nhục nhã như này."Bang!"Đánh Tuyên lui về phía sau một chút, nhưng phía sau chính là cửa xe, khoảng cách không lớn, Chiêm Thanh Nhuế đánh tới ngực anhCô vừa mới làm nail kiểu thủy tinh Pháp, vạch 1 đường dưới cổ áo Dịch Tuyên, bên trên xương quai xanh xuất hiện 1 vệt lẽ là cũng cảm thấy đau, Dịch Tuyên nhìn trong móng tay cô ta có tơ máu, lông mày nhíu Thanh Nhuế sau khi ra tay tiền hối Dịch Tuyên không cho cô cơ hội xin lỗi."Rác rưởi" 草 - cỏ - thảo -> chưa tìm được cách diễn đạt hay nghĩa lóngHắn khẽ chửi rủa một tiếngChiêm Thanh Nhuế chỉ cảm thấy cổ áo bị siết lại, thế mà hắn lại trực tiếp kéo cô ta xuống đất ở phía trước xe bay lên đầy trờiChiêm Thanh Nhuế đầu tóc lộn xộn, trên người còn có vết xước, cô ngồi xổm trên đất che ngực, run lẩy rồi ánh mắt Dịch TuyênLạnh quá!Giờ đang là đêm hè, vậy mà cô ta cảm thấy lạnh thấu tâm như vừa rồi cái tát kia rơi vào mặt hắn...Chắc là hắn sẽ giết cô ta Tuyên về đến nhà đã là 4 giờ sángHắn rón rén mở cửa, đổi giày, trực tiếp đến phòng Tân đẩy cửa đi vào, điều hòa im lặng hoạt động, nhiệt độ trong phòng vừa Nguyệt trước khi ngủ không kéo rèm cửa, ngoài cửa sổ bầu trờ hiện ra màu xám trắng, đầu giường vẫn sáng đèn, tia sáng tĩnh mịch lại ấm người Dịch Tuyên có mùi khói, không dám lại gần cô. Hắn đứng bên cạnh giường, xoay người tắt đèn bàn, lại lấy quyển sách trong tay cô gấp lại, đặt nhẹ ở đầu mắt lướt qua khuôn mặt Tân Nguyệt, hô hấp của cô rất sắc ngoài cửa sổ làm cho sắc mặt cô trông có vẻ tái nhợt, dáng vẻ lúc ngủ vùa điềm tĩnh vừa mềm Tuyên nhàn nhạt cười, ấm áp yêu thương giấu trong hắn, ánh mắt hắn nhìn Tân Nguyệt tràn ngập khát như u linh khát vọng nhân gian, đêm tối khát vọng ánh sáng, như cách hắn khát vọng Tân cô kém rèm cửa, Dịch Tuyên nhẹ nhàng ra khỏi phòng Tân NguyệtThời khắc cửa phòng đóng lại, Tân Nguyệt trên giường nhẹ nhàng trở phòng rất Nguyệt xoay người, vùi mặt vào gối đầu có mùi mà cô quen thuộc, mùi trên người Dịch Tuyên, ngoại trừ mùi khói còn có mùi thơm xa nhân của mùi hương này phải chăng là người cô biết?*** Thành phố Z nằm gần biển, vào mùa hạ ban ngày oi ả, ban đêm có gió thổi mơn man làm xua đi cảm giác nóng xe Thiệu Khải không mở điều hòa, Tân Nguyệt mở cửa sổ ra, gió đêm ùa vào còn thoải mái hơn điều khi ra khỏi nhà cô vẫn không nói gì. Thiệu Khải lái xe, thỉnh thoảng liếc mắt qua nhìn đến cột đèn giao thông, xe ngừng gió cũng này Thiệu Khải cất giọng hỏi "Có phải anh không nên lên lầu tìm em không?""Hử?" Vừa rồi Tân Nguyệt đang suy nghĩ chuyện khác, anh bất chợt lên tiếng nên cô không nghe rõ anh nói gì, "Anh nói gì vậy?"Thiệu Khải quay đầu, giọng nói dịu dàng đầy ý hối lỗi "Làm em khó xử rồi."Tân Nguyệt cười nhẹ "Em không khó xử, không sao đâu."Thiệu Khải nhìn sâu vào cô, đắn đo một hồi anh vẫn nói "Tiểu Nguyệt, anh biết em muốn che chở cho Dịch Tuyên, nhưng nếu cậu ta làm tổn thương em, em nhất định phải nói ra."Tân Nguyệt gật đầu "Em biết rồi."Cô trả lời quá nhanh, trong lòng Thiệu Khải biết cô không hiểu ý anh thật sự muốn giao thông đã sớm chuyển sang màu xanh, hàng xe phía sau không ngừng bóp kèn thúc Khải nhìn sườn mặt Tân Nguyệt, không nói thêm gì Mercedes màu đen tăng tốc chạy nhanh, gió lại phiêu đãng tràn vào thổi tan không khí ngượng nghịu giữa hai đêm không ngừng lướt qua, Tân Nguyệt ngồi trên ghế phụ không cảm giác chút xóc nảy chợt phát hiện, hình như trước nay Thiệu Khải đều lái xe thế này, tuy tốc độ rất nhanh nhưng vững vàng, rất giống con người Khải không giống Dịch Tuyên. Từ khi bọn họ quen nhau, anh luôn thận trọng khiêm tốn. Dù theo Lưu Thế Quang lăn lộn bên ngoài đã nhiều năm, nhưng Tân Nguyệt chưa bao giờ thấy anh bị nhiễm tạp chất như người Khải lớn hơn cô bảy tuổi, năm 17 tuổi anh được đề bạt đến bên người Tân Đạt. Tính đến nay cô đã quen anh mười hai năm, anh đã 29 tuổi hai năm, thứ thời gian để lại trên người anh chính là sự trầm ổn. So với lúc mới gặp, Thiệu Khải đã thu liễm sự xuất sắc của mình hơn, lý trí và sự bình tĩnh của anh cũng đạt tới cảnh giới cao Nguyệt khâm phục anh, tin tưởng anh. Đối với cô, Thiệu Khải như một người anh trai của nên anh quan tâm cô, cô là có vài chuyện, dù là Thiệu Khải cũng không thể biết hết toàn lạc bộ Tiêu Khải xuống xe giúp Tân Nguyệt mở cửa. Nhân viên thay anh đỗ xe nên Thiệu Khải cùng Tân Nguyệt tiến thẳng vào câu lạc bộ."Một lát nữa..." Thiệu Khải cúi đầu định nhắc nhở cô vài chuyện, không ngờ Tân Nguyệt chợt níu lấy tay anh."Anh đang yêu hả?" Cô tay Tân Nguyệt tinh tế, làn da trắng nõn đặt trên áo sơ mi màu đen của anh. Hai màu đen trắng đối lập rõ rệt làm Thiệu Khải hơi thất thần."Sao tự nhiên hỏi tới chuyện này?""Ban nãy lúc trên xe em chợt nghĩ, hình như em chưa bao giờ thấy cô gái nào bên cạnh anh." Tân Nguyệt nói. Nói xong bỗng nhiên che miệng lại, nghiêng đầu tới gần anh thầm hỏi "Không phải anh cong chứ?"Thiệu Khải theo quán tính định phản bác, nhưng lúc nhìn xuống lại thấy mặt Tân Nguyệt dán lên cạnh khuỷu tay anh, đôi mắt ngập nước chớp chớp mang theo nét tinh sực nhớ đến năm cô học cấp ba. Khi đó chỉ có hai người bọn họ, anh đưa cô đi học, nghe cô phàn nàn những chuyện không vui trong trường, cô còn nói bờ vai của anh rất an toàn, dễ Khải ngây ngẩn không nói tiếp, Tân Nguyệt cho rằng anh đang ngượng ngùng thừa vỗ vỗ cánh tay, an ủi anh "Dù anh là cong thật cũng không sao. Bây giờ xã hội rất thoáng, hôm nào anh dắt chị dâu về đi. Đến khi hai người kết hôn em sẽ tặng anh một phần quà lớn."Kết hôn."Anh không nghĩ đến chuyện kết hôn.""Tại sao?""Bởi vì người anh thích, cô ấy không muốn kết hôn với anh."Tân Nguyệt ngẩn ra, cô ngừng Khải cũng dừng bước chân, anh xoay người vuốt tóc lại cho Tân Nguyệt. Nở nụ cười hờ hững nói "Được rồi, giờ không phải là lúc nói mấy chuyện này. Chuyện riêng tư để sau này hẵng bàn.""Thiệu Khải...""Tiểu Nguyệt." Thiểu Khải đẩy tay cô ra, lùi về sau một bước đứng bên cạnh cô, mỉm cười "Lát nữa đừng quá khẩn trương. Anh Quang cũng ở đây, bọn anh sẽ giúp em."Tân Nguyệt nhìn anh, sau một lúc lâu mới trịnh trọng gật đầu "Vâng."Câu lạc bộ Tiêu Vân do ba Tần Thừa mở, là câu lạc bộ cao cấp ở thành phố Z. Bên trong hết sức sang trọng xa hoa, kinh doanh giải trí và nghỉ dưỡng, không có thứ gì ở đây không thể thỏa mãn. Đặc biệt là sân gôn rộng lớn phía sau câu lạc bộ, đó là nơi yêu thích nhất của những nhân vật nổi tiếng các tỉnh thành lân đây thi hành chính sách hội viên, phí gia nhập là một con số khổng đây làm nơi gặp mặt, Chiêm Chí Đạt muốn biểu thị điều gì, Tân Nguyệt đến Tân Nguyệt đến Chiêm Chí Đạt đang được mấy cô hầu rượu xoa bóp. Lưu Thế Quang và một người đàn ông đầu trọc bụng bia ngồi trên sô pha chơi bài. Trên bàn cà phê lộn Nguyệt đẩy cửa đi vào, Lưu Thế Quang vừa thấy người vào cửa là ai liền quăng bài bước tới đứng bên cạnh cô, "Đại tiểu thư."Tiếng anh ta vừa dứt, lực chú ý của mọi người trong phòng liền tụ lại đầu trọc đánh bài cùng hắn lúc nãy cách Tân Nguyệt gần nhất. Hắn vẫy tay với Tân Nguyệt, thái độ xem như khá dễ gần "Chào ~"Tân Nguyệt hơi gật đầu xem như chào Chí Đạt bên kia đang chơi tới khúc gay cấn, thấy Tân Nguyệt vào phòng ông cũng không đứng dậy, chỉ hất cằm ý bảo Tân Nguyệt ngồi sang một bên, "Hử, Nguyệt Nguyệt đến rồi à? Cô nhóc, cháu ngồi trước đi, bác chơi xong ván này rồi tới ngay.""Hừ!" Lưu Thế Quang bất mãn thái độ của ông ta, kéo tay áo hòng đi lên lại bị Thiệu Khải ngăn lại."Anh Quang, anh ở đây với tiểu thư, tôi đi lấy nước cho cô ấy."Ánh mắt Thiệu Khải, Lưu Thế Quang hiểu, anh ta gật đầu "Được, cậu đi đi. Tôi ở lại đây."Tân Nguyệt và Thiệu Khải liếc nhau, Thiệu Khải gật đầu với cô sau đó lui ra Thế Quang kêu Tân Nguyệt ngồi một mình trên ghế sô pha còn mình thì đứng bên cạnh, vừa cung kính vừa cảnh này tên đầu trọc từ ghế sô pha khác nhích lại gần vươn tay với Tân Nguyên "Chào, tôi tên là Nguyên Khang. Cô gọi đầu trọc là được rồi."Tay Nguyên Khang mập mạp, ngón tay lại ngắn, đột nhiên đưa ra trông có chút buồn cười."Tôi là Tân Nguyệt." Tân Nguyệt nhìn tay hắn. Cô nở nụ cười nhẹ nhàng, lịch sự mà xa tay giơ ra giữa không trung của Nguyên Khang bị Lưu Thế Quang hất đi. Anh ta cố ý ngồi xuống đẩy hắn qua một bên, chặn hết ánh mắt của hắn về phía Tân Nguyệt, "Cảnh cáo cậu, đừng làm phiền đại tiểu thư nhà tôi. Qua kia chơi bài của cậu đi.""Một mình tôi chơi cái rắm!" Xem ra tính tình tên Nguyên Khang này không tệ. Lưu Thế Quang đẩy hắn qua một bên cũng không để bụng, thậm chí còn nắm lấy bờ vai anh, "Này này, kêu tiểu thư nhà cậu tự ngồi đó đi, còn cậu chơi với tôi!"Lưu Thế Quang nghiêng người liếc hắn một cái "Cút đi.""Hung dữ quá." Nguyên Khanh bĩu môi ngồi sang một mười lăm phút, ván bài của Chiêm Chí Đạt vẫn không kết Khải đẩy cửa tiến vào, trong tay cầm một ly nước trái cây."Đại tiểu thư." Anh đưa ly nước cho Tân Nguyệt nhận lấy, ngước mặt lên thấy anh gật đầu với mình, sau đó cô cúi đầu uống này Nguyên Khang có điện thoại, thời gian trò chuyện chỉ được vài giây. Tiếp theo hắn liền dập máy, đứng dậy nói với Chiêm Chí Đạt "Xin lỗi Chiêm đổng. Em đây còn vài việc vặt, đi trước đây."Chiêm Chí Đạt vừa nghe Nguyên Khang phải đi liền mặc kệ ván mạt chược, cuống quít đứng dậy đuổi theo."Này, cậu Nguyên, cậu Nguyên, sao mới đó mà đã đi rồi? Chuyện của chúng ta còn chưa bắt đầu nữa mà, Hạ tổng đâu? Hạ tổng cũng chưa tới, bây giờ cậu đi là đi đâu?"Nguyên Khang không phải kẻ dơ bẩn, giao tình giữa hắn và Chiêm Chí Đạt không sâu, cũng không cần phải quanh co lòng vòng, dứt khoát nói thẳng "Hạ tổng không thể tới, tôi cũng phải đi, có duyên lần sau gặp lại. À, đừng ở lại lâu. Gặp lại sau.""Không đúng, cậu Nguyên..."Nguyên Khang triệt để chặn miệng Chiêm Chí Đạt, nhưng thái độ đối với Lưu Thế Quang thoải mái hơn, vẫy tay nói "Anh Quang, lần sau tôi tới tìm anh đánh bài nha."Lúc ra cửa hắn phải đi qua Tân Nguyệt, tay lại vẫy thêm một cái "Tạm biệt đại tiểu thư."Tân Nguyệt mỉm cười "Gặp lại sau."Nguyên Khang đi rồi, Lưu Thế Quang ho một tiếng, ba mỹ nữ phục vụ bàn mạt chược bên kia cũng thức thời rời phòng chỉ còn bốn lần trước bị Dịch Tuyên đe dọa ở quán bar, Chiêm Chí Đạt luôn tìm mọi cách hạ bệ Dịch Tuyên. Bên ngoài ông ta từ chức ở Thừa Kiến nhưng lại mang đi ba cổ đông và mấy khách hàng Kiến khó khăn lắm mới khôi phục lại nguyên khí, bây giờ vì Chiêm Chí Đạt mà công ty sắp đối mặt với vấn đề đứt vòng chỉ thế, Chiêm Chí Đạt biết Dịch Tuyên có một hậu thuẫn là La Bưu liền tìm lí do kéo La Bưu vào đồn cảnh La Bưu thân ở trong ngục, nhưng bên ngoài không phải không có sắp xếp gì. Hắn nhớ lần đó Lưu Thế Quang ra mặt giúp Dịch Tuyên nên đã nhờ người tìm Lưu Thế Quang giúp đỡ. Lưu Thế Quang lại nói việc này cho Tân đó Dịch Hồng Đức cùng Tân Đạt tiến vào ngành giải trí. Trọng tâm của Dịch Hồng Đức đặt ở cửa hàng mặt tiền, của Tân Đạt lại là xưởng sản xuất thiết bị. Ông ấy không chỉ đầu tư vào cửa hàng mà còn kinh doanh thiết bị, từ các thiết bị dùng cho sân khấu, dàn nhạc KTV, cho đến những vật dụng nhỏ như cốc lắc xúc xắc và xúc xắc. Cái gì ông ấy cũng làm, chuyện làm ăn trải rộng khắp cả đó Tân Đạt xảy ra chuyện, Lưu Thế Quang giải nghệ là vì Dịch Hồng Đức sắp xếp hắn lùi về sau để bảo vệ mấy nhà máy nhỏ và sản nghiệp. Lưu Thế Quang từng nói với Tân Nguyệt, Dịch Hồng Đức là ân nhân của ông ấy và Tân Đạt. Cho nên lúc Chiêm Chí Đạt tìm hắn, kêu hắn bảo kê cho ông ta, Lưu Thế Quang không chút suy nghĩ mà đồng điều sau khi Thiệu Khải liên hệ với hắn xong, quan hệ của bọn họ liền thay Thế Quang rót một ly rượu cho Chiêm Chí Đạt "Chiêm đổng, còn đánh bài hả? Hay để bọn tôi bồi ông đánh thêm hai ván?"Chiêm Chí Đạt liếc hắn một cái rồi đến chỗ khác ngồi xuống. Nhìn Tân Nguyệt dù bận vẫn ung dung và hai tên tay sai bên cạnh cô, Chiêm Chí Đạt hừ mạnh một tiếng."Thật không ngờ, cô còn trẻ đã làm việc chu toàn như vậy. Người kia ở thành phố B là do cô nghĩ cách điều đi?"Tân Nguyệt buông ly nước trái cây xuống, mỉm cười "Bác Chiêm nghĩ nhiều rồi. Theo như lời bác, tôi còn trẻ, làm gì có năng lực cao siêu như vậy. Người kia có tới hay không đều là lựa chọn của người đó, tôi không có năng lực xoay chuyển.""Cái rắm!" Chiêm Chí Đạt rống một ta làm dữ lên, nhưng Lưu Thế Quang còn hung hơn ông ta. Hắn đập một ly thủy tinh, trừng mắt nói với Chiêm Chí Đạt "Mẹ nó, ông đánh rắm cho lão tử nghe thử đi?!"Lưu Thế Quang là dạng người gì, trước đây đã làm chuyện gì, ở đây không ai rõ hơn Chiêm Chí Đạt. Thấy hắn trừng mắt, khí thế Chiêm Chí Đạy lập tức yếu đi phân ta hừ lạnh một tiếng, tiếp tục chĩa mũi dùi về phía Tân Nguyệt "Tân Nguyệt, tôi nói cho cháu biết, đừng tưởng có hai người họ giúp cháu thì cháu có thể diễu võ giương oai ở đây. Cháu đừng quên, năm đó lúc cha cháu xảy ra chuyện tôi đã bỏ công giúp đỡ thế nào. Cháu là con gái ông ấy, sao bây giờ lại liên hợp với người ngoài để đối phó tôi. Cháu không cảm thấy cháu vong ân phụ nghĩa à?""Tôi không quên." Khoảnh khắc Chiêm Chí Đạt nhắc tới ba, Tân Nguyệt đã tắt đi ý cười. Khuôn mặt hờ hững vươn chút ý lạnh, "Ai đã ra lực giúp đỡ chuyện năm xưa, mỗi giây mỗi phút tôi đều giữ trong lòng. Cho nên hôm nay tôi tới đây để giúp Dịch Tuyên trở về hoàn chỉnh Thừa Kiến. Cậu ấy là con trai chú Dịch, cháu không thể để Thừa Kiến sụp đổ trước mặt cậu ấy.""Cháu nghĩ cháu là ai?" Chiêm Chí Đạt cười, "Nguyệt Nguyệt à, nói đến đây tôi phải hỏi cháu vài câu mới được. Cháu lấy tư cách gì để ngồi đây? Chẳng lẽ cháu cho rằng nuôi tên con hoang kia mấy năm thì cháu trở thành người của Dịch gia? Ha, còn giúp cậu ta "trở về Thừa Kiến"? Tôi không đem thằng con hoang đó đuổi ra khỏi ban quản trị Thừa Kiến là nhân từ lắm rồi. Cháu tưởng Dịch gia sẽ thừa tên tên con hoang như Dịch Tuyên à?"Trong giọng nói của Chiêm Chí Đạt không hề che giấu sự khinh thường với Dịch Tuyên và sự châm chọc với Tân Nguyệt. Lưu Thế Quang siết chặt nắm tay, chỉ cần ông ta nói thêm một câu nữa, hắn sẽ xông lên đánh ông ta cho ra Tân Nguyệt vẫn không đổi sắc mặt. Cô hơi nghiêng mặt, Thiệu Khải hiểu ý tiến lên đặt hai tờ giấy mỏng trước mặt Chiêm Chí Đạt."Chiêm tổng, mời bác xem thử."Chiêm Chí Đạt nhìn ba chữ "Giấy ủy thác" trên mặt giấy, hừ lạnh một tiếng, "Cháu có ý gì?""Đây là một bản xét nghiệm ADN, bản còn lại là giấy ủy thác. Bản xét nghiệm ADN chứng minh quan hệ cha con của Dịch Tuyên và chú Dịch. Cho dù Dịch gia có thừa nhận Dịch Tuyên hay không, pháp luật nhất định sẽ thừa nhận. Còn giấy ủy thác do đích thân Dịch Kiến Chương lão tiên sinh ký. Dịch Kiến Chương, cái tên này hẳn không xa lạ với bác. Ông ấy là cha chú Dịch, ông của Dịch Tuyên, đồng thời là pháp nhân của tập đoàn Thừa Kiến và là cổ đông lớn nhất ngoài chú Dịch." Tân Nguyệt nở nụ cười thản nhiên, ngữ điệu từ tốn "Ông Dịch ủy thác cho tôi toàn quyền thực hiện mọi quyền lợi ông ấy có được tại tập đoàn Thừa Khiến.""Ông ta chưa chết?!" Chiêm Chí Đạt sợ hãi trừng to hai mắt. Ông ta không tin nổi nhìn Tân Nguyệt, đôi đồng tử co lại "Ông ta đang trong tay cô?!""Nhờ phúc của bác, trước mắt tình trạng thân thể của ông Dịch vẫn tốt đẹp." Tân Nguyệt hơi gật đầu, điều chỉnh lại dáng ngồi một chút, độ cung của bả vai cũng càng thả bình đạm nhìn Chiêm Chí Đạt "Hiện tại, tôi có tư cách để nói chuyện Thừa Khiến với bác chưa?"*Lúc Tân Nguyệt về nhà đồng hồ đã qua nửa đêm. Xe Thiệu Khải chỉ đưa cô về dưới khi xuống xe, Thiệu Khải hỏi cô "Em không mang chìa khóa thật à, nhỡ Dịch Tuyên ngủ rồi thì làm sao? Hay là anh..." Ở đây chờ em, nếu em không thể vào nhà thì xuống đây tìm Nguyệt cười đáp "Không sao đâu, cậu ấy sẽ chờ mà."Giọng điệu thản nhiên chắc chắn của cô làm Thiệu Khải không thể nói tiếp. Anh thất thần một lát, lúc lấy lại tinh thần, Tân Nguyệt đã xuống đứng trên bậc thang vẫy tay với anh "Anh về đi, trên đường cẩn thận.""Ừ." Thiệu Khải gật Khải khởi động xe, Tân Nguyệt vẫn đứng trên bậc thang. Lúc sắp ra khỏi tiểu khu, Thiệu Khải nhìn cô trong kính chiếu hậu vẫy Nguyệt không hề nhìn thấy nụ cười trong gương của Thiệu Khải đau đớn thế thang máy Tân Nguyệt phân vân nên nhắn Wechat cho Dịch Tuyên trước hay là trực tiếp gõ cửa. Giờ đã nửa đêm, gõ cửa hình như có hơi ồn."Đinh ——"Thang máy Nguyệt lấy điện thoại ra, cửa thang máy vẫn chưa kịp đóng lại, bên tay trái bỗng truyền đến một tiếng "Cạch" là nhà Nguyệt ngước mặt lên khỏi điện thoại, vừa ngẩng lên đã ngây ngẩn cả người."Dịch Tuyên?"Cửa bị đẩy ra một khe nhỏ, Dịch Tuyên đứng sau cửa chỉ lộ ra một con mắt. Thần sắc tăm tối sau khi thấy Tân Nguyệt sáng lên không cô kêu tên cậu, cậu lại đẩy cửa ra một ít, ngữ điệu ra lệnh nghe là biết đang không vui "Còn thất thần, không vào trong nhanh lên.""À, à."Tân Nguyệt đi vào, Dịch Tuyên lùi về sau một chút thuận tiện cho cô thay giày."Em mở cửa cho chị hả? Nhưng chị chưa gửi tin nhắn đi nữa mà." Tân Nguyệt thay dép lê xong xoay người đóng cửa lại, sau đó giơ điện thoại lên cho hắn Tuyên nhìn dòng chữ "Giúp chị mở cửa" trong khung chat, mím môi không lên cậu không vui như vậy Tân Nguyệt sực nghĩ ra gì đó, kinh ngạc hỏi "Em cứ chờ ở đây từ lúc đó tới giờ?"Dịch Tuyên không nhẹ không nặng hừ một tiếng, túm cổ tay lôi cô tới phòng khách."8 giờ 40 chị ra ngoài, nói sẽ về nhanh thôi. Chị xem bây giờ là mấy giờ?" Cậu kéo cô tới đồng hồ điện tử treo trên tường, chỉ vào mặt trên biểu thị "0035" nói "Chị đi ra ngoài tới bốn tiếng."Giọng cậu có hơi lớn, ngữ điệu cũng thẳng thừng chỉ trích. Nhưng Tân Nguyệt không hề tức giận."Có phải em luôn canh cửa chờ chị không?""Hức! Em mới không thèm.""Vậy sao mở cửa đúng lúc thế?""Trùng hợp thôi.""Trùng hợp à." Giọng Tân Nguyệt nghe có chút mất mát, "Chị còn tưởng em canh ở cửa nghe tiếng thang máy chứ, hóa ra là không phải à.""... Chị thất vọng lắm hả?""Không có." Tân Nguyệt rũ mắt, độ cung của chân mày hạ xuống, rõ ràng là đang thất vọng."Em đang đợi chị.""Chị biết mà." Tân Nguyệt gật đầu, "Em chịu khổ rồi.""Em nói em chờ chị từ lúc 10 giờ tối. Em mở cửa tổng cộng bảy lần, chỉ cần nghe tiếng thang máy em sẽ mở cửa xem có phải chị đã về hay không." Dịch Tuyên lí nhí "Bốn tiếng lâu lắm luôn."Tân Nguyệt chợt ngẩn ra."Em biết lẽ ra em không nên giận dỗi chị, nhưng em thật sự không thích Thiệu Khải thân cận với chị. Em sợ anh ta sẽ cướp chị mất." Cậu cúi người ôm lấy cô."Lần sau, chị có thể đưa em đi cùng không?" Giọng Dịch Tuyên rất nhỏ, sự van nài trong giọng nói làm Tân Nguyệt không tự giác mà nghẹn cổ họng."Dịch Tuyên à..."Hai người họ đều là động vật máu lạnh. Hàng năm trên người đều khoác lên trạng thái nhiệt độ thấp, nhưng mỗi giây da thịt bọn họ chạm vào nhau lại cực kỳ thoải chút ấm một chút lạnh, đó chính là nhiệt độ chỉ tồn tại giữa hai người họ. Một sự dịu dàng mà không ai có thể hiểu Nguyệt bị cậu ôm mãi đến khi nhiệt độ trong phòng khách giảm xuống cực thấp, cô rùng mình một cái mới tỉnh đẩy nhẹ Dịch Tuyên ra, cúi đầu đi sượt qua cậu "Chị đi tắm trước."Nhìn cô trốn vào phòng, khóe môi Dịch Tuyên khẽ như từ khi thi đại học đến nay Tân Nguyệt không hề kháng cự mỗi khi cậu chạm vào. Tuy vẫn chưa thể cùng cô thân mật như trước nhưng mỗi cái ôm của cậu đều thành này chứng minh rằng cuối cùng cô đã bắt đầu chịu nhìn thẳng vào trái tim cần thêm chút thời gian, kiên nhẫn chờ đợi, cô chắc chắn, chắc chắn sẽ cam tâm tình nguyệt rơi vào vòng tay ra chuyện này, Dịch Tuyên cảm thấy tối hôm nay cũng không phải quá Nguyệt cầm quần áo đi tắm rửa. Mới đi đến cửa phòng tắm, còn chưa kịp đẩy cửa bước chân của cô đã ngừng đầu nhìn nước rỉ ra từ cửa phòng tắm, Tân Nguyệt xụ mặt kêu lên "Dịch Tuyên."Dịch Tuyên từ phòng bếp đi tới, cậu tự giác cầm bao tay cao su và cờ lê, lầm bầm "Nước bị rỉ, em không sửa được, chị lại về trễ như vậy.""Em chưa gọi cho bên bất động sản hả?""Đã gọi rồi, bọn họ nói tối rồi không ai chịu sửa.""......"Dịch Tuyên quá rõ điểm yếu của Tân Nguyệt, chỉ cần hắn giả bộ đáng thương, Tân Nguyệt sẽ không thể tức giận với giờ cũng vậy ——Cậu tủi thân, cực kỳ đáng thương cầm bao tay, như thể đang cầu xin tha Nguyệt nhìn bộ dạng của cậu, ngoại trừ thở dài thì chỉ có thể thở phòng Tuyên đứng bên cạnh bật đèn pin chiếu sáng, Tân Nguyệt mang bao tay vào kiểm may chỉ là đường ống nối bồn rửa tay đến chỗ thoát nước bị hở, vòi nước lại không khóa. Ống thoát nước của phòng tắm hơi bị tắc, nước rút đi chậm nên mới bị tràn khóa nước, ngồi xổm trên đất nắm chặt ống nước rồi dọn sạch mấy tạp vật trong ống thoát đây chỉ là phòng tắm, nhưng mùi từ ống thoát nước bị tắc thật sự hơi khó ngửi. Thế mà Tân Nguyệt không hề nhăn mặt lần Tuyên theo sát sau lưng cô, cô nhích tới đâu cậu liền bước tới mươi phút sau, nước trong phòng tắm dần rút xuống, Tân Nguyệt mở vòi nước xem thử, nước không bị rỉ nữa. Cô rửa sạch tay, xoay người nhét cây lau nhà vào tay Dịch Tuyên, "Lau sàn đi."Dịch Tuyên cụp mắt, mưu đồ ra vẻ đáng yêu trốn tránh "Em không biết lau.""Đừng có giở trò." Tân Nguyệt giơ tay che mặt hắn, "Chị phải bắt em trả giá.""Tại sao chứ?" Dịch Tuyên bất bình."Trong lòng em tự hiểu."Tân Nguyệt không nói nhiều với hắn nữa, cầm áo tắm vào phòng tắm. Trước khi khóa cửa còn nói "Trước khi chị tắm xong phải lau dọn sạch sẽ, lau không sạch thì mai nghỉ ăn cơm.""Chị muốn em đói chết hả!" Dịch Tuyên kháng đáp lại cậu chính là tiếng nước "Rào rào".Trong phòng tắm, Tân Nguyệt mở vòi sen, ngoài cửa không còn tiếng động cởi quần áo, sương mù dần bao phủ không giơ tay lau đi hơi nước trên gương, không nhịn được mà bật nước không liên quan gì cũng mở ra, đến cái ống nước bị hở cũng trông giả tạo như vậy...Chắc là muốn phạt cô tội về nhà trễ nên cố tình làm nhà ngập chứ gì. Đúng là chỉ có cửa phòng tắm, Dịch Tuyên nhìn cây lau nhà trong tay, ý cười dần lui xuống, khói mù thay thế len lỏi trên khóe lấy điện thoại ra gọi cho La Bưu, rất nhanh đã có người bắt Bưu nói với cậu "Tôi đã hỏi rồi, hôm nay người kia ở thành phố B thật sự tới đây, nhưng không biết Thiệu Khải nói gì mà hắn ta đi luôn, đến xe cũng chưa bước xuống. Tôi đoán chắc giống suy nghĩ của cậu đến tám chín phần, cô ấy muốn giúp cậu đối phó lão Chiêm.""Tốt, nếu chị ấy muốn giúp tôi thì anh tiếp tục theo dõi.""Được."La Bưu đang định dập máy thì bỗng nhiên bị gọi lại."Thiệu Khải, điều tra anh ta một chút.""Cậu muốn điều tra anh ta? Nhưng không phải hiện tại anh ta đang...""Tôi không nói hiện tại."La Bưu dừng lại, "Cậu chủ, tôi từng quen Thiệu Khải một thời gian. Nếu cậu muốn biết cái gì, tôi cũng có thể nói ra một hai. Hay là...""La Bưu."Giọng nói Dịch Tuyên thông qua sóng điện càng thêm phần lạnh lẽo quỷ kêu tên La Bưu như vậy, khắp người La Bưu liền nổi da gà. Anh ta nhanh chóng ngậm miệng, "Tôi biết rồi, tôi sẽ đi tra ngay.""Đặc biệt là mối quan hệ của anh ta và Tân Nguyệt trước khi tôi đến. Tất cả đều phải báo cho tôi biết.""Vâng, vâng."Kết thúc cuộc đến cảnh tượng cậu thấy trước cửa câu lạc bộ Tiêu Vân, cây lau nhà bằng nhựa "Rắc" một tiếng gãy trong tay Dịch được lắm.***Đào Ghen rồi ghen rồi! Hóng cảnh đánh ghen

cố chấp không muốn rời xa